“Không có chính là không có, ngươi không cần hỏi nhiều như vậy!” Tiêu Dao lấyqua một chén dược đưa cho Hoả Diệu, bất đắc dĩ nói:” Nhưng thật rangươi, làm sao lại ra như thế này? Mau đem dược uống đi!”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoả Diệu nhăn lại, vừa muốn khóc, Tiêu Dao cũng đã đem dược đưa đến bên miệng hắn, âm thanh lạnh lùng nói:” Không được khóc,ta đã bỏ thêm cam thảo sẽ không đắng lắm.”
Hoả Diệu chớp chớp ánh mắt uỷ khuất, bất đắc dĩ đem dược ùng ục ùng ục nuốt xuống,xác định đối phương là sư đệ, vẻ mặt mờ mịt nói:” Sư đệ thật là ngươia?”
Đã nói nửa ngày, hiện tại hắn mới tin tưởng mình là chính mình? Tiêu Dao bĩu môi, bất đắc dĩ gật đầu.
Được Tiêu Dao khẳng định, Hoả Diệu liền phi tới, quấn lấy Tiêu Dao giống như bạch tuộc, tựa vào bên tai nàng, âm thanh khàn khàn nói:” Ta thật sựrất nhớ ngươi a! Thời điểm sóng biển đánh nghiêng thuyền, ta đã nghĩmình sẽ chết rất nhanh, khi đó trong đầu ta chỉ có ngươi, sư đệ!”
Vừa thông suốt làm nũng, sau đó Hoả Diệu buông Tiêu Dao ra, trừng mắt nhìnnàng, mờ mịt nói:” Sư đệ, ngươi vì sao mặc nữ trang nha? Tuy rằng rấtxinh đẹp. Nhưng là kì quái sao ấy!”
“Kỳ quái? Làm sao kỳ quái? Rất được, thật đáng yêu!” Hoa Lạc Ly vừa nói vừa đem Tiêu Dao để ở sau lưng mình, miễn cho Hoả Diệu lại phi tới.
Tiêu Daocười khổ lắc đầu, thản nhiên nói:” Mặc chơi thôi, nếu thấy khó coi ta sẽ đi đổi.” Tiêu Dao cảm thấy nhẹ nhõm thở dài một hơi, cũng may Hoả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-su-huynh-trien-khong-ngot/680547/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.