Nguyệt Hoa nghe vậythì ngẩn người, Hoàng hậu cũng không nói thêm nữa, không bao lâu liềnthấy Vinh Thăng trở lại, vẻ mặt lúng túng đi đến bên tai Tề Diệc Bắc nói nhỏ một hồi, Hoàng hậu hỏi: "Thế nào, có lời gì không tiện nói sao?"
Tề Diệc Bắc phất tay cho Vinh Thăng lui xuống rồi nói: "Xế chiều hôm nayDu Nhiên bị Lão sư gọi về Mặc phủ rồi ạ, nói là có chuyện quan trọng cần thương lượng."
Phó Du Nhiên ngẩn người, rõ ràng mình đang ở chỗnày mà hắn lại nói gì mà bị nghĩa phụ gọi đi . . . . . . Đúng rồi, nhấtđịnh là do Vinh Thăng không tìm được mình, hắn sợ Hoàng hậu giận nên lúc này mới viện ra cái lý do này, lôi Mặc Yến Thần ra làm cái cớ.
Nguyệt Hoa lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, lại cố tình làm ra vẻ mờ mịt: "Nói nhưvậy, Thái tử phi không có ở trong cung phải không ạ?"
Tề Diệc Bắc khó chịu, không kiên nhẫn nói: "Trễ như thế còn chưa có trở lại, tất nhiên là có chuyện trì hoãn."
Hoàng hậu cười nhẹ dựa người vào ghế, hơi chút nghiêng đầu, ẩn ý nói: "Diệcnhi quả nhiên là không muốn Du Nhiên phải chịu bất kỳ một uất ức nào."
Phó Du Nhiên thấy trong lòng ấm áp, nhìn trộm qua Tề Diệc Bắc đang nghiêngngười dựa vào ghế, vẻ mặt hắn như có điều suy nghĩ, lại gọi Vinh Thăngra nói nhỏ mấy câu, Vinh Thăng vừa nghe vừa gật đầu liên tục, sau đóxoay người rời đi.
Sắc mặt của Nguyệt Hoa lập tức trở nên khó coi, cố nặn ra một chút ý cười nói: "Đã như vậy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-thai-tu-phi/1644646/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.