Chương 64
Trong ánh mắt Tạ Quốc Hùng xuất hiện một tia ngạc nhiên, lại có thêm chút ít coi trọng Trần Gia Bảo, nhưng cũng chỉ là ít ỏi thoáng qua mà thôi.
Trần Gia Bảo cười hì hì nói: “Ông khách khí quá rồi, có thể kiên trì thời gian dài mới thất bại dưới tay tôi, ông cũng rất giỏi rồi.”
“Khụ khụ…” Khuôn mặt già của Tạ Hoàng Dương đỏ bừng lên, đây là khen người ta à? Sao càng nghe giống câu mắng hơn nhỉ?
Tạ Hoàng Dương khẽ liếc đi chỗ khác rồi chợt cười: “Tôi đã từng này tuổi sao có thể so sánh với những người trẻ như cậu chứ, nếu như tôi đã không bằng cậu, vậy cậu và Quốc Hùng chơi một ván, cậu thấy thế nào?
Tạ Cẩm Tú hưng phấn: “Đúng vậy, anh cả con mà ra tay, Trần Gia Bảo chắc chắn phải buông vũ khí đầu hàng.”
Ngay đến cả Tạ Anh Dũng cũng nở nụ cười châm biếm.
Trần Gia Bảo cảm thấy có đôi chút hiếu kì, ngay cả Tạ Hoàng Dương cũng bại dưới tay anh, chẳng nhẽ Tạ Quốc Hùng còn đánh cờ giỏi hơn ông nội anh ta?
Hình như nhận ra sự nghi ngờ của Trần Gia Bảo, Tạ Cẩm Tú tự hào giải thích: “Anh tôi đam mê cờ vây, năm 11 tuổi đã bái tiên cờ duy nhất của Việt Nam – Nhiếp Thanh Bình làm thầy, được toàn giới cờ vây gọi là thiên tài, anh nói anh tôi đánh cờ có thể không siêu phàm sao?”
Tạ Quốc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-than-y/1350599/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.