Trần Gia Bảo đứng yên tại chỗ, hai tay vẫn đút trong túi quần.
Một lúc sao, Triệu Bá Thiên đã áp sát đến gần Trần Gia Bảo, trong chớp mắt thanh kiếm trong tay đã chém xuống, trên thân kiếm mờ mờ ảo ảo xuất hiện màu bạc của thanh kiếm, bổ giọt nước làm đôi.
Chỉ nhìn uy lực của thanh kiếm này thôi, so với thanh đao “song đao thập tự trảm” mạnh hơn mấy cấp bậc, quả không hổ danh là cao thủ “Thông u cảnh sơ kỳ”.
Cách đó không ra, Tô Thu Uyên nhắm hai mắt lại, trong lòng cảm thấy tuyệt vọng, không đành lòng nhìn Trần Gia Bảo bị chết thảm dưới thanh kiếm.
Trong lòng Triệu Bá Thiên không khỏi cảm thấy đắc ý, xem ra thực lực của mình lại có chút tiến bộ, một nhát này cũng đủ để chém Trần Gia Bảo thành hai khúc!
Đột nhiên, ánh mắt Trần Gia Bảo nghiêm túc lại, đột ngột giơ hai ngón tay ra, vốn dĩ là một thanh kiếm có tiếng tăm của cao nhân lại bất ngờ bị kẹp lại ở giữa hai đầu ngón tay.
Bất thình lình, Triệu Bá Thiên trợn tròn hai mắt, bày ra vẻ mặt khó tin.
“Ở trước mặt tôi, ông không xứng đáng được dùng kiếm!” Một tay khác, Trần Gia Bảo nắm thành nắm đấm, trong chớp mắt đấm vào ngực của Triệu Bá Thiên.
Triệu Bá Thiên kêu lên một tiếng, bị bay ngược lại phía sau, xương sườn gãy mất mấy cái, thanh kiếm cũng bị rời khỏi tay.
Phải lùi lại khoảng mười mét, người Triệu Bá Thiên mới dừng lại được, bỗng dưng, “Ọe” một tiếng, nôn ra một bãi máu tươi lớn.
Tô Thu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-than-y/1350950/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.