Đáng tiếc, bọn họ không nhìn thấy vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa đau đớn của Cừu Thanh Vũ, nếu không thì cũng sẽ không lập tức khẳng định Trần Gia Bảo thua.
Trong sân, Cừu Thanh Vũ quay lưng lại với Trần Gia Bảo, sau đó từ từ quay lại, ánh mắt đầy kinh ngạc, khó hiểu hỏi: “Cậu sử dụng kiếm thuật gì vậy?”
“Đây là một chiêu trong kiếm pháp Vô Cực, Hồng Mông từng nói, Vô Cực sinh Thái Cực, Thái Cực sinh vạn vật, cho nên chiêu thức này chưa có tên.
Có điều nếu ông gọi chiêu thức của ông là ‘Nhật Mang’, vậy thì chiêu của tôi gọi là ‘Phá Nhật’ đi.
” Trần Gia Bảo thản nhiên nói.
Vẻ mặt không vui không buồn.
Ngày đó, bên bờ biển Tân Hải, Trần Gia Bảo quyết đấu với Tạ Tinh Quân cũng dùng quyền pháp Vô Cực, chỉ là bây giờ đổi quyền pháp thành kiếm pháp, nên sức lực càng mạnh hơn.
“Phá Nhật? Hay cho cái tên kiếm pháp Phá Nhât.
” Cừu Kiêm Thanh tâm phục khẩu phục, cười khổ một tiếng rồi bỗng dưng hộc một cái, ngực phun ra một đống máu đen, nhuốm đen cả một bộ đồ màu xanh.
Cừu Thanh Vũ đứng không vững phải lấy kiếm trụ, ráng chống đỡ để cơ thể không ngã xuống, chỉ một chút sau, đầu đã mềm nhũn gục xuống.
Không còn âm thanh gì nữa.
Cho dù chết, Cừu Thanh Vũ vẫn đứng vững, đây chính là tôn nghiêm của một tông sư.
Ánh trăng như nước, nhẹ vẩy vào trên người ông ta, tạo nên một khung cảnh bi tráng, thê lương.
Trần Gia Bảo không thèm liếc nhìn một chút, đi thẳng về hướng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-than-y/1350959/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.