Vân Bá Hùng đi tới cạnh cô ta, cũng chẳng biết phải an ủi cô ta thế nào, chỉ đành yên lặng thở dài.
Lại nói về Tần Thanh Nhã bị Trần Gia Bảo kéo về phòng, sắc mặt cô đỏ bừng như ánh lửa, cảm giác vừa hồi hộp vừa ngượng ngùng.
Đối với chuyện có thể sẽ xảy ra, cô vừa kháng cự, vừa mong đợi.
Đầu óc cô choáng váng, chẳng biết nên làm thế nào.
Khi bị Trần Gia Bảo kéo vào phòng rồi, trong lòng cô càng xấu hổ hơn.
Đột nhiên, Tần Thanh Nhã giật mình, bởi cô phát hiện trong phòng còn có một người phụ nữ khác.
Mà điều bất ngờ là người phụ nữ ấy là Lâm Thanh Hà.
Lâm Thanh Hà đã mặc đồ ngủ, nằm trên giường ngủ đến là ngọt ngào.
May mà nơi này cách âm tốt nên trận chiến của Trần Gia Bảo không làm cô ấy tỉnh.
Trần Gia Bảo cũng lúng túng nói: “Không thì cô cũng ngủ ở đây nhé?”
“Ơ?” Tần Thanh Nhã kêu lên một tiếng.
Cô lập tức nghĩ đến một câu: Giường lớn ngủ chung.
Thấy sắc mặt Tần Thanh Nhã bỗng chốc đỏ bừng vì xấu hổ, Trần Gia Bảo cũng biết cô đã hiểu lầm, anh lúng túng giải thích: “Cô đừng hiểu lầm, cô ngủ chỗ này với Thanh Hà.
Tôi ra ngoài tìm phòng khác.”
Nói rồi, Trần Gia Bảo đẩy cửa ra ngoài.
Ở lại trong phòng, Tần Thanh Nhã thở phào nhẹ nhõm, dù cho cảm xúc hụt hẫng đã thoáng hiện trong lòng.
Nâng hai bàn tay chụp đôi gò má nóng hừng hực, cô xì một tiếng: “Thanh Nhã à, mày đang nghĩ gì vậy? Nếu Gia Bảo mà biết,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-than-y/1351152/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.