Chương 1142
Những người xung quanh chưa từng nhìn thấy một người nào tàn nhẫn như Trần Gia Bảo, bọn họ đều bị anh làm cho kinh hãi, khí thế anh áp bức đến mức bọn họ không dám thở mạnh.
Trong toàn bộ đại sảnh chỉ có thể nghe thấy tiếng hét như chọc tiết lợn của Đường Nhạc Thiên.
“Thật là ồn ào.” Trần Gia Bảo bộc phát khí lực đánh vào huyệt đạo của Đường Nhạc Thiên, Đường Nhạc Thiên đột nhiên ngất lịm đi, nhưng theo phản xạ tự nhiên, toàn thân anh ta co quắp lại run rẩy vì đau đớn.
Trần Gia Bảo chuyển hướng ánh mắt không nhìn Đường Nhạc Thiên đang nằm dưới đất, anh đi tới bên người Võ Vân Bình, dùng một đôi mắt sắc bén lạnh lẽo nhìn từ trên xuống dưới người anh ta, Võ Vân Bình run rẩy sợ hãi tránh né nhưng anh vẫn ngửi được mùi thuốc bắc nhàn nhạt trên người anh ta. Điều này khiến trong lòng Trần Gia Bảo có một cảm giác khá kì lạ.
“Ừng ực” một tiếng, Võ Vân Bình khẩn trương sợ hãi người trước mặt, nhịn không được nuốt ngụm nước bọt, miễn cưỡng cố nặn ra vẻ tươi cười, nói: “Ngài Trần, không biết ngài… Ngài còn có chuyện gì muốn phân phó?”
Trần Gia Bảo vẫn nghĩ không ra Võ Vân Bình đến cuối cùng điểm nào khả nghi, anh thu hồi ánh mắt, lạnh nhạt nói: “Đưa Đường Nhạc Thiên trở về đi, nhớ kỹ thay tôi truyền lời đến Đường gia chủ một câu, Phan Phi Uyên tiểu thư là bạn của Trần Gia Bảo tôi, Trần Gia Bảo tôi tuyệt đối không cho phép có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-than-y/1352592/chuong-1142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.