Chương 1157
Ngụy Phong Lăng tiếp tục giới thiệu: “Gia Bảo, đây chính là ông nội của tôi và Nhã Huyên.”
“Ông nội Ngụy, chào ngài.” Trần Gia Bảo mỉm cười cung kính chào ông ta, dựa vào quan hệ của anh với Ngụy Phong Lăng, Ngụy Nhã Huyên, việc gọi một tiếng “ông nội Ngụy” cũng không có gì là quá phận.
Ngụy Nhã Huyên nghe thấy Trần Gia Bảo cũng gọi một tiếng “Ông nội”, trong lòng lập tức có cảm giác đắc ý, khẽ liếc nhìn Trần Gia Bảo, trong mắt tràn đầy ý vui.
Làm sao cô ta có thể che giấu được cảm xúc vừa vui mừng vừa thẹn thùng này trước một con cáo già như Ngụy Giang?
Nhìn thấy cô cháu gái yêu quý của mình đã có người trong lòng, Ngụy Giang không khỏi cảm thấy an lòng lúc tuổi già, lập tức thái độ đối với Trần Gia Bảo gần gũi hơn rất nhiều, cười ha hả nói: “Cậu là đại nhân vật có danh tiếng ở tỉnh Hòa Bình, nghiêm chỉnh mà nói, chúng ta thân phận ngang hàng với nhau mới đúng, một tiếng gọi “ông nội” này thật là làm tôi thấy xấu hổ.”
Ngụy Nhã Huyên lập tức nói: “Không được đâu ông nội, ông nội chỉ cần gọi anh ấy là Gia Bảo là được, nếu Trần Gia Bảo dám nói chuyện ngang hàng với ông nội, ông nội xem cháu đánh anh ấy!”
Vừa nói, cô ta cũng vừa vung nắm đấm nhỏ về phía Trần Gia Bảo, trong mắt đầy vẻ đe dọa.
Ngụy Giang và những người khác chợt bật cười.
Ngụy Phong Lăng tiếp tục giới thiệu: “Gia Bảo, tôi cũng long
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-than-y/1352642/chuong-1157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.