Chương 1885
Trong lòng Vũ Hưng chấn động một phen, thế nhưng, ngay khi anh ta nhìn đến đề thứ ba, hai mắt càng trợn to hơn, trong lòng lại một trận chấn động dữ dội, tên mục đề thứ ba không rõ đầu đuôi, chỉ vỏn vẹn bốn chữ: Việc này khó biết. Đây mà là đề thi sao?
Vừa vặn, Vũ Lâm Khánh cũng bắt đầu nhìn đến đề thi số ba, đột nhiên hai mắt ông ta sáng rực lên, không kìm được mà vỗ đùi, sau đó phấn khích nói: “Phục lâm thái tráng quái càn cấu, độn phủ xem bác Khôn hai sáu. Thái tức cư cấn không Cư Khôn, Càn khiến cửa trời gửi gắm hộ. Khí xấu bắt đầu từ dần, máu tân âm từ dưới mà lên…Ôi, thật là khéo, chỉ với một đoạn thơ ngắn ngủi, thế mà lại có thể bao hàm tất cả âm dương, huyết mạch vào bên trong, bài thơ này của cậu viết thật sự rất vừa lòng tôi, khiến cho tôi vô cùng ngạc nhiên, Trần Gia Bảo, cậu sao có thể nghĩ ra được một đoạn thơ như vậy thế?”
(Đoạn thơ trên liên quan đến bài ‘Bình luận 12 tiết quẻ và 24 tiết khí’)
Khôn – Càn: Đất – trời
Cấn: Núi
Trần Gia Bảo giải thích: “Đề mục viết việc này khó biết, vừa không cụ thể rõ bệnh, cũng không phải lý luận trí thức của Đông y, tôi chỉ có thể suy đoán ra rằng, đó có thể là điều khó hiểu nhất trong Đông y. Nhưng điều khó hiểu và dễ bị hiểu lầm nhất trong Đông y là gì? Đương nhiên là ngũ vận lục khí cùng âm dương bát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-than-y/1353726/chuong-1885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.