Chương 2160
Đừng thấy cô ấy đem rất nhiều sản nghiệp đi làm từ thiện, dáng vẻ từ bi trách trời thương dân, nhưng cô tuyệt đối không phải thánh mẫu không biết đúng sai, lúc muốn giết người thì phải gọi là gọn gàng sạch sẽ.
Trong lòng của Tôn Khai Sơn thấy lạnh, ông ta vội lên tiếng: “ Cô Lưu Ly xin cứ yên tâm, tôi biết chỗ Thánh Địa ở đâu. Tôi từng gặp Liễu Thành Phùng vài lần. Nếu cô Lưu Ly và cậu Trần cần thì Dương Hoa Tông bằng lòng ra tay trợ giúp, giúp hai người cướp lại “phật cốt xá lợi.”
Trần Gia Bảo và Lưu Ly hơi bất ngờ, mối quan hệ giữa họ và Tôn Khai Sơn không tốt tới mức đó chứ?
Lưu Ly hơi chau mày, cô ấy không nói gì, hơi thở lạnh lùng trên người bỗng dưng tiêu tan. Phía sau vườn hoa khôi phục lại dáng vẻ tràn trề sức sống.
“Cái gọi là không có gì mà ra vẻ nịnh bợ, không phải kẻ gian cũng là trộm.” Trần Gia Bảo chau mày khó hiểu, chỉ cảm thấy ngày càng không hiểu Tôn Khai Sơn, dứt khoát hỏi thẳng ông ta: “Hay là chúng ta nói thẳng vấn đề, rốt cuộc ông có mục đích gì?”
Tôn Khai Sơn lại ngồi xuống, lấy nhẫn bảo vệ khi bắn cung màu ngọc bích từ trong túi ra, để lên bàn rượu và nói: “Chiếc nhẫn này đã theo tôi không dưới 70 năm, tất cả thành viên của Dương Hoa Tông sau khi thấy chiếc nhẫn này thì giống như thấy tôi, so với trọng lượng tín vật của tông chủ Dương Hoa Tông cũng không kém
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-than-y/1354198/chuong-2160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.