Cô ta vận chuyển "Thần Châu Thất Biến Vũ Thiên Kinh", bắt đầu tụng kinh "Tâm kinh" của Phật môn: "Khi hành bát nhã ba la, ngài quán tự tại soi ra tột cùng, thấy ra năm uẩn đều không, bao nhiêu khổ ách khốn cùng độ qua..."
Tiếng tụng kinh không linh của cô ta vang vọng khắp động ngũ sắc, Phật lực màu vàng càng được mạnh hơn, tản mát ra khí ôn hòa từ bi, hy vọng có thể nhân cơ hội này xóa sạch những oán hận của "Ngọc tỷ Truyền quốc", trút bỏ lửa giận với Trần Gia Bảo.
Lấy đạo môn tâm pháp cộng thêm tụng "Tâm Kinh" của Phật môn, cùng lúc tu hành cả Phật giáo và Đạo giáo như Đạm Đài Thái Vũ này quả thật cực kỳ hiếm thấy, Trần Gia Bảo. không khỏi nhìn cô ta thêm mấy lần.
Mà sự cố gắng của Đạm Đài Thái Vũ, tựa hồ cũng có tác dụng khiến cho khí vận của "Ngọc tỷ Truyền quốc" ngày càng trở nên nhu hòa, hoàn toàn không còn cuồng liệt bá đạo như lúc ban đầu, mà áp lực gia tăng trên người Trần Gia Bảo cùng với Đạm Đài Thái Vũ cũng bắt đầu càng ngày càng ít.
Có tác dụng!
Đạm Đài Thái Vũ vui mừng không thôi, tiếp tục cố gắng niệm Tâm Kinh.
Trong thoáng chốc, khí tức "Ngọc tỷ Truyền quốc" không ngừng suy yếu, nhưng hai người họ còn chưa kịp thật sự cảm thấy phấn khích thì đột nhiên xảy ra thay đổi.
Chỉ thấy khí vận của "Ngọc tỷ Truyền quốc" giảm đến một mức độ nhất định thì không tiếp tục giảm nữa, một bên vừa chơi đùa vui vẻ cùng với Phật lực kim sắc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-than-y/1354959/chuong-2487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.