Lam Hòa nhìn thấy biểu tình của Lạc Tiểu Y, cúi đầu, ngậm lấy miệng nhỏ của nàng, tiếng thì thào biến mất trong miệng: “Thì ra, Tiểu Y cũng rất vui a?”
Hơi thở nam tính của hắn, phun vào trong miệng Lạc Tiểu Y, vấn vương gắn bó, khiến trái tìm nàng lại bắt đầu thẳng thắn nhảy nhót. Trừng lớn hai mắt, mặc Lam Hòa hôn thật sâu, Lạc Tiểu Y nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc này, bỗng nhiên, lòng của nàng mềm nhũn, một loại cảm giác ngọt ngào vui sướng trào ra trong lòng: Hóa ra, công tử gia giống như hồ ly, cũng có lúc ngốc nghếch như vậy.
Nàng tất nhiên là biết, Lam Hòa vừa không muốn thương tổn nàng, vừa muốn trừng phạt nàng, thì chỉ có thể suy nghĩ một ít biện pháp cổ quái như vậy.
Lam Hòa hôn sâu xong liền buông nàng ra, hắn quay đầu, bình ổn hơi thở hào hển của mình một chút, cùng sự nóng cháy bất an xuất hiện mấy lần tối hôm nay. Thẳng đến khi tâm tình hoàn toàn bình thường, hắn mới quay đầu nhìn về phía Lạc Tiểu Y.
Đưa tay lên, ôm Lạc Tiểu Y vào trong ngực. Lam Hòa bước đi đến trước giường, hai bàn tay ôm lấy mặt Lạc Tiểu Y, cúi đầu, lẳng lặng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng.
Sưu sưu hai cái, Lam Hòa mở huyệt đạo của Lạc Tiểu Y ra. Lạc Tiểu Y vừa được tự do, lông mi thật dài lập tức chớp a chớp , sau đó khuôn mặt nhỏ đỏ lên, tới gần Lam Hòa, cọ xát hai cái trên ngực hắn, tay nhỏ bé đặt lên cổ của hắn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-pham-tieu-nhi/1567309/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.