Lan San run rẩy, tiếng nói như đang thở dốc, như đang rên khẽ, trong bóng đêm tĩnh mịch của mùa đông này, thật sự rất mê người.
Ánh mắt Minh Dạ càng thêm u ám, dùng sức một chút, kéo Lan San vào trong ngực mình, ôm lấy cơ thể mềm mại nóng rực của cô. Mùi hương đặc trưng trên người anh làm cho hai chân Lan San như sắp nhũn ra, cô không muốn trao cho Minh Dạ trong tình huống này. Thế nhưng từng cử chỉ của anh, tiếng nói của anh, khuôn mặt của anh đang không ngừng dẫn dụ cô.
Lan San vô thức nhả ra đầu lưỡi đỏ hồng liếm liếm môi, bị thuốc kích thích tra tấn làm nhãn thần trở nên mịt mờ, đôi mắt mờ hơi sương, lộ ra vẻ quyến rũ khó nói nên lời. Quần áo đã xé rách một ít ở ngực, lộ ra một mảng lớn da thịt trắng nõn, mơ hồ còn có thể nhìn thấy viền ren của áo lót, tất cả hình ảnh này làm cho Minh Dạ dục hỏa bành trướng.
Minh Dạ ôm lấy Lan San, khàn giọng hỏi: “Không phải là em muốn như vậy chứ?”
Đầu óc Lan San bây giờ đã không còn suy nghĩ được nữa, mặc dù trong tiềm thức cảm nhận được bây giờ Minh Dạ có gì đó rất lạ.
Minh Dạ ôm Lan San lên xe, hai tay của cô quấn quanh cổ anh như dây leo, gương mặt cọ vào mặt anh một cách vô thức. Cảm giác mát lạnh từ trên da anh truyền lại khiến Lan San cảm thấy dễ chịu, nhưng mà cái dễ chịu đó đối với Minh Dạ chính là một loại tra tấn. Thuốc kích thích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-sung-de-nhat-phu-nhan/606656/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.