Trong lúc nhất thời không khí bên trong xe có chút xấu hổ, cho đến khi xe dừng lại, hai người họ không ai nói lấy một lời.
Bạch Lăng vừa định nói cám ơn anh đã đưa tôi về hôm nay, lại nhìn thấy vẻ mặt sương lạnh của Minh Dạ, nhìn chằm chằm vào đùi của cô, cứ như là muốn giết người vậy.
Cô cảm thấy hơi nghi hoặc nên cúi xuống nhìn, thì nhìn thấy quần lót ren màu đen lộ ra trên vùng đùi của cô, khuôn mặt của cô liền nóng lên, bất quá cô vẫn bình tĩnh kéo quần áo xuống.
Minh Dạ gầm nhẹ: “Ai cho phép cô mặc như vậy?”
Đè ép suốt một buổi tối, rốt cuộc cũng nói ra.
Bạch Lăng bị gầm như vậy thì choáng váng một chút, rồi mới khinh thường liếc Minh Dạ một cái.
“Con trai à, con nhìn những người phụ nữ tối nay xem, rồi nhìn lại mẹ xem, mẹ ăn mặc thế này đã rất bảo thủ rồi có được không, cái gì cũng chưa lộ, vẫn là màu đen, hơn nữa… Là ai đã để cho tôi tham gia cái loại yến hội này? Anh đừng nói không phải là anh.”
“Chính là vì không lộ da thịt nên mới quyến rũ.”
Minh Dạ vô tình nói ra lời trong lòng theo bản năng, sau khi nói xong có chút bối rối xoay người, không hề nhìn Bạch Lăng.
Chuyện này làm Bạch Lăng kinh ngạc mất một lúc, bắt đầu nảy sinh một suy nghĩ, chẳng lẽ… tên nhóc này đối với cô…
Lợi dụng trong người còn chút hơi rượu, Bạch lăng cúi đầu, khàn giọng hỏi: “Phải không? Thế này… Cám dỗ anh sao?”
Thanh âm có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuc-sung-de-nhat-phu-nhan/607036/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.