Cánh cửa phòng ngủ chính đẩy ra, ánh hoàng hôn ấm áp đổ trên người Lâm Vãn Tình.
Nàng có thể nghe rõ tiếng tim mình đập dồn dập, ôm chặt chiếc gối và tấm chăn trong tay.
Bước chân đặt vào lãnh địa riêng của Yến Thu.
Yến Thu: "Cũng không còn sớm nữa, ngủ đi em."
Lâm Vãn Tình: "Quản gia nói trong nhà chỉ có một phòng ngủ..."
Yến Thu khẽ mỉm cười ẩn sau khóe môi: "Nơi này sẽ không tiếp đón bất kỳ khách nào, không cần thiết phải có phòng khách."
Lòng bàn tay Lâm Vãn Tình toát mồ hôi lạnh, cả người nàng càng trở nên yếu ớt như cây liễu trước gió, gió thổi qua cũng có thể run rẩy.
Trên tủ đầu giường có chai tinh dầu xoa bóp chân. Lâm Vãn Tình ngoan ngoãn quỳ một gối xuống, cầm lấy chân Yến Thu, đặt lên đùi mình.
Lâm Vãn Tình khẽ nói: "Để em xoa bóp chân cho chị nhé."
Yến Thu "ừm" một tiếng, mặc kệ Lâm Vãn Tình hành động.
Đôi chân của cô vẫn còn khả năng phục hồi, dù rất nhỏ bé, nhưng cô có thể cảm nhận được cái chạm nhẹ nhàng của thiếu nữ, từ mu bàn chân đến mắt cá chân, rồi kéo dài lên bắp chân...
Cô gác chân lên đùi mềm mại và ấm áp của thiếu nữ, từ trên cao nhìn xuống, đó đúng là tư thế của một người nắm quyền tuyệt đối.
Có thể nhìn thấy cổ áo rộng của Lâm Vãn Tình, từ xương quai xanh thẳng xuống có thể thấy rốn.
Đó là vùng bụng dưới rất mềm mại, cô từng sờ qua,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-bach-nguyet-quang-hay-khoc-nhe-cuoi-truoc-yeu-sau/2867795/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.