Tôi vốn có một cảm giác sợ hãi xen lẫn kính nể đối với những người hành nghề y.
Ý tưởng về câu chuyện này lần đầu tiên nảy ra trong đầu là khi tôi đã hoàn thành Lương ngôn tả ý và trước khi viết Kí ức độc quyền , lúc ấy, tôi mới viết được khoảng năm ngàn chữ. Quãng thời gian đó, vì lí do cá nhân nên tôi không thể giữ tâm trạng bình ổn để viết về một bác sĩ, thế nên tôi tạm gác lại, cuối cùng ngừng vô thời hạn, tôi chuyển sang viết Kí ức độc quyền . Khi bắt đầu viết tiếp Cũng chỉ là hạt bụi , thực ra trong lòng tôi vẫn chưa kịp thích ứng, từng cảm thấy vô cùng áp lực. Bởi vậy, viết được ba mươi ngàn chữ tôi liền đăng dài kì lên mạng, hy vọng nhận được sự khích lệ từ độc giả. Thời thanh xuân của tôi gắn liền với nha sĩ. Hơn hai mươi năm đầu đời, tôi đã tiếp xúc với rất nhiều nha sĩ, trong đó có người tôi thích, có người tôi không thích; có người thấy lợi tối mắt, có người đáng để tôn trọng. Ngải Cảnh Sơ chính là hình mẫu một bác sĩ lí tưởng mà tôi và rất nhiều người trông đợi. Ban đầu, cuốn tiểu thuyết này được định hướng là một câu chuyện về thời thanh xuân, một hồi ức không mấy tươi đẹp bị chôn sâu dưới đáy lòng, một người con trai ưu tú và một mối tình chớm nở đã lụi tàn. Tôi vốn định bắt đầu viết từ thời điểm Tăng Lý mười lăm tuổi và miêu tả quá trình cô ấy trưởng thành, đáng tiếc, bản thân không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-chi-la-hat-bui/1397617/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.