Lúc phản ứng lại thì cả người Quý Anh đã ngã vào vòng tay của Phó Cảnh Thâm.
Chỉ cách nhau một lớp áo mỏng, nhiệt độ và hơi thở của anh cùng quấn lấy cô.
Quý Anh thậm chí còn có thể nghe được nhịp tim mạnh mẽ của người đàn ông trộn lẫn với nhịp tim của cô, truyền thẳng vào màng nhĩ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quý Anh thở nhẹ ra một hơi, ngước mắt lên liền thấy khuôn hàm tinh xảo của người đàn ông gần trong gang tấc.
Cô hơi buồn bực cắn m.ôi dưới. Rõ ràng là đang dò hỏi ý kiến của cô, vậy mà anh lại tiền trảm hậu tấu, bàn tay ở sau eo cô bóp chặt đến phát đau.
Quý Anh không biết nên đặt tay mình ở đâu, cổ tay mảnh khảnh nhẹ nhàng đặt lên cánh tay của người đàn ông để giữ thăng bằng.
Quý Anh ngước mắt nhìn anh, giọng nói nhỏ dần: "Sao anh... Đột nhiên lại muốn ôm em?"
Ngoại trừ người nhà, cô chưa bao giờ tiếp xúc gần với người khác như thế này.
Nghĩ đến một khả năng, Quý Anh phồng má nhìn qua: "Anh không phải là uống nhiều rượu, mà là cố ý nha."
Phó Cảnh Thâm đột nhiên cười lên, ngay cả lồng ngực cũng run lên, nhẹ nhàng đặt lòng bàn tay lên sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-chieu-anh-dao/1902477/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.