Tề Hiên ẵm Ngãi Giai Giai vào xe, đặt cô lên trên ghế lái phụ, cài chặt dây an toàn cho cô, sau đó ở bên cạnh, đau lòng xoa mặt của cô.
"Giai Giai, vừa rồi thật sự làm anh sợ muốn chết."
"Thiếu chủ, đừng lo lắng, em hiện tại không sao mà." Ngãi Giai Giai nặn ra nụ cười, cười nói.
Thiếu chủ quan tâm cô như thế, cô cảm giác thật hạnh phúc a!
"Giai Giai, gọi anh Hiên." Tề Hiên ôm cô, kích động nói.
"Vì sao?" Ngãi Giai Giai ngây ngốc hỏi.
Gọi thiếu chủ không phải tốt lắm sao, tại sao phải đổi xưng hô ?
"Bởi vì anh thích em gọi tên anh." Tề Hiên ôm lấy mặt Ngãi Giai Giai, thâm tình nói.
"Được, Hiên." Ngãi Giai Giai ngây thơ nói.
Cô không biết vì sao thay đổi một cái xưng hô, thiếu chủ lại vui vẻ như vậy, nhưng chỉ cần anh vui vẻ, thì cô liền vui vẻ.
"Từ nay về sau có chuyện gì gọi cho anh, anh em đưa trở về trước a, bên ngoài không an toàn." Tề Hiên lo lắng nói.
"Được." Ngãi Giai Giai với vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc mà nói.
Tuy hôm nay có chút mạo hiểm, nhưng cô vẫn rất vui vẻ, bởi vì đây là lần đầu tiên cô cùng thiếu chủ đi ra ngoài chơi đùa, có một loại cảm giác yêu đương.
Thời điểm ở trường học, thường xuyên có nam sinh ghi thư tình cho cô, nhưng cô rất ít xem, bình thường đều là cho Trần Tiểu Ngoạn cầm lấy xem, xem xong liền ném, dần dà, không có người nào ghi thư tình cho cô nữa. Trong mắt cô chỉ có thể đặt Tề
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-chieu-bao-ho-vo-yeu/791027/chuong-56.html