Sau khi Tề Hiên đưa Ngãi Giai Giai đến gian phòng của cô, thương yêu ở trên trán của cô hôn một cái, sau đó đi ra ngoài, lấy điện thoại di động ra, gọi một dãy số, vừa kết nối một câu rất giống băng tuyết ngập trời mà cảnh cáo.
"Diệp Tầm Phương, cô nghe cho tôi, nếu như cô còn dám ra tay với Giai Giai, tôi tuyệt đối không buông tha cô, ngọc nát đá tan, kết quả này không phải cô muốn nhìn thấy chứ." Sau khi nói xong Tề Hiên cúp điện thoại liền lập tức tắt máy, anh mới không muốn cùng Diệp Tầm Phương kia cãi nhau, miễn ột bụng tức giận.
"Tề Hiên, anh ——" Diệp Tầm Phương muốn phản bác, nhưng mà Tề Hiên lại cúp máy, tức giận khiến cô lập tức gẩy lại số điện thoại của Tề Hiên.
Diệp Tầm Phương nghe được câu kia ‘điện thoại bạn gọi máy đã đóng’, tức giận đến lấy di động đập phá.
"Đáng giận, cho tới bây giờ không ai dám đối tao như vậy, Ngãi Giai Giai, tao muốn nhìn tình yêu của mày cùng Tề Hiên có bao nhiêu chắc chắn, hừ." Toàn thân Diệp Tầm Phương tràn đầy tức giận, sau đó cầm lấy túi xách chạy, bước nhanh đi ra ngoài.
Sau khi Tề Hiên cúp điện thoại, trở về cùng Ngãi Giai Giai, ngồi ở đầu giường, nhìn bộ dạng cô ngủ say, càng nhìn càng có hương vị, đặc biệt dấu vết trên cổ cô, anh rất thích.
Khi Ngãi Giai Giai tỉnh lại phát hiện cô nằm ở trong phòng của mình, cảm thấy rất kỳ quái, nhưng đầu có chút đau, thân thể hình như cũng ê ẩm đau đớn, vì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-chieu-bao-ho-vo-yeu/791072/chuong-70.html