Nửa tiếng sau, trong một quán cà phê có không gian khá đẹp.
Như Ý cầm giấy ăn cẩn thận lau mồ hôi trên trán, mà ngồi đối diện với cô chính là Âu Dương Tuyệt với nụ cười điềm nhiên.
“Cái này, cái này, cái này…”
Âu Dương Tuyệt gọi không biết bao nhiều đồ ăn trên menu, từ lúc vào đây, thì cái này cái kia không ngừng.
“Được rồi được rồi.” Như Ý cắt ngang lời của anh ta: “Âu Dương Tuyệt anh gọi cái gì đây, gọi nhiều như vậy anh ăn hết được không?”
Âu Dương Tuyệt dừng lại, nhìn cô với ánh mắt kỳ dị, nói “Ai nói tôi ăn một mình?”
Như Ý ngây người, nói: “Lẽ nào anh còn hẹn bạn bè khác?”
“Không có, chỉ có tôi và cô.” Âu Dương Tuyệt đột nhiên ghé sát bên tai của cô thần bí hỏi: “Lẽ nào anh muốn làm quen với bạn của tôi? Nghe nói, con gái nếu như chủ động muốn làm quen với bạn của người đàn ông đó, chính là thích người đàn ông đó… Cô không phải là…”
“Thật xin lỗi, anh Âu Dương Tuyệt vô cùng tự luyến, vô cùng tự đại, tôi không có bất kỳ hứng thú làm quen với bạn của anh, tôi thấy anh gọi quá nhiều đồ ăn sợ anh ăn không hết, vì lo lắng cho anh, bây giờ… Anh có thể coi như tôi chưa nói gì, anh tiếp tục…” Như Ý nói xong, tiếp tục lau mồ hôi trên trán.
Âu Dương Tuyệt thấy dáng vẻ này của Như Ý, lẩm bẩm nói: “Cô Như Ý cô thích ăn cái gì? Tôi đến bây giờ cũng không biết.”
Như Ý lạnh nhạt nói: “Tôi không kén ăn, anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-chieu-cua-bao-quan/834841/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.