Cô thở phào nhẹ nhõm.
Dù sao cô đi cứu người, cũng sẽ không xuất hiện cái gì nguy hiểm!
Thực lực của mười cao thủ bậc tám miễn cưỡng tương đương với một cao thủ bậc chín!
Mà một cao thủ bậc mười, chính là thực lực của mười cao thủ bậc chín cộng lại!
Như Ý cũng không tự đại, nhưng sau một lần trải qua sự việc trúng độc trong hoàng cung. Cô nhận thức hoàn toàn vị trí và hoàn cảnh của mình...
Chỉ cần cô tiểu tâm thận trọng, với võ nghệ cao cường và phản ứng nhanh nhạy của đặc công, đủ để đối phó với nhiều rắc rối!
Cô cố ý nói như vậy, chỉ muốn tiểu Bạch ngoan ngoãn ngốc ở đó!
Như Ý biết, nơi càng yên tĩnh quỷ dị, tồn tại nguy hiểm lại càng lớn.
Cô ngừng thở, thân thể tựa như u linh lặng lẽ bay vút lên!
“Đợi tôi với!”
Ngay sau đó, Thu Vân đuổi theo!
Như Ý có chút kinh ngạc nói: “Cô theo tôi làm gì? Không phải nói cô giúp tôi cướp trận rồi sao?”
Thu Vân nói: “Tôi nghĩ lại, vẫn không yên tâm việc cậu đi một mình! Nếu như cậu xảy ra chuyện, tôi sẽ rất áy náy! Hai người cùng đi, ít nhất có thể hỗ trợ nhau!”
“Ài! Nữ nhân!”
“Thành sự thì ít, bại sự có thừa!”
Như Ý âm thầm thở dài, muốn biểu đạt một chút bất mãn của mình.
Nhưng cô bỗng nhiên nhớ tới...
Chính mình cũng là một nữ nhân!
Tuy dịch dung thành một nam nhân!
Cô vẫn là một nữ nhân!
Nữ nhân là động vật mang cảm xúc trời sinh, ngay cả khi cô là một đặc công cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-chieu-cua-bao-quan/835280/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.