Mấy tiết học sau đó, các giáo viên bộ môn cũng không ngần ngại thể hiện sự quan tâm đặc biệt với Kỳ Tiếu Tiếu. Còn Kỳ Tiếu Tiếu thì sao? Ha ha, sau một ngày trôi qua, cả lớp đều biết con nhóc này quá quái chiêu, thông minh tinh ranh, câu nào nói ra cũng khiến người ta cứng họng. Có mấy thầy cô như cô Lý Cầm thì thậm chí còn trực tiếp nộp đơn xin chuyển lớp với hiệu trưởng.
Không biết chừng ngày nào đó sẽ bị đứa nhóc này làm cho phát điên, không thể mắng, cũng cãi không lại, vì tuổi thọ nên thà đổi lớp cho lành.
Còn bản thân Kỳ Tiếu Tiếu thì rất hài lòng với "ảnh hưởng" mà mình gây ra.
Vốn dĩ cô không thích cái kiểu được quan tâm đặc biệt, thế nhưng mấy thầy cô lại cứ thích thế, nên không còn cách nào khác, đành phải giở vài chiêu nho nhỏ thôi.
Kết quả là sau một ngày, Kỳ Tiếu Tiếu đã thành công dập tắt ý định “chiếu cố đặc biệt” của tất cả giáo viên, đồng thời còn bằng ngôn từ sắc bén của mình chiêu mộ được cả một đám tiểu đệ mù quáng – tâm trạng cực kỳ vui vẻ, đi đường cũng nhẹ như bay.
Tối đến, khi Kỳ Quảng Phong đến đón, liền thấy một cảnh tượng vô cùng hoành tráng: Kỳ Tiếu Tiếu được một đám nhóc nhỏ vây quanh như sao vây trăng, oai phong lẫm liệt, cặp sách thì được một cậu mập đeo giúp, đám nhóc con thì không ngừng nịnh nọt, xun xoe bên cạnh.
Kỳ Quảng Phong nhìn cảnh đó mà trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác tự hào khó nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-chieu-duy-nhat-co-vo-nho-thoi-mien/2779152/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.