Chương 62: Tuyển người vào xưởng Thừa Đại Tài hung hăng trừng Lương thị, ánh mắt tràn đầy hận độc. Gã vốn còn cơ hội chạy trốn, vậy mà thân mẫu ruột thịt lại tự tay chặt đứt con đường sống cuối cùng của gã. Bao lần gã từng oán hận, vì sao? Vì sao gã lại là con của Lương thị? Vì sao lại sinh ra từ một phụ nhân quê mùa dơ bẩn ngu muội như bà ta! Lương thị nhìn ra được tia căm hận trong mắt con trai, bà ta run rẩy vươn tay định chạm vào gã: “Đại Tài à, nương không biết là con!” Vừa nghe động tĩnh, bà ta đã lập tức đi kiểm tra ngọc bội còn không, thấy ngọc mất liền hoảng loạn cho là bị sơn tặc trộm, tuyệt vọng đến mất bình tĩnh. Bà thật nào có ngờ sơn tặc lại chính là đứa con ruột của mình, Thừa Đại Tài! Thừa Đại Tài phất tay hất tay bà ra, gằn giọng: “Đừng chạm vào con!” Lý chính cau mày: “Người đâu, trói hết chúng lại!” Lương thị vừa khóc vừa gào, không cho người khác trói Thừa Đại Tài, nhưng người trong làng nào chiều ý bà, mấy phụ nhân kéo Lương thị ra, còn nam nhân thì trói chặt mấy tên trộm. Thừa Đại Tài đảo mắt nhìn đám đông, hỏi: “Thừa Tuyển Doãn đâu! Tại sao không thấy hắn trong nhà?” “Tôi ở đây.” Thừa Tuyển Doãn dắt Cảnh Đường Vân bước tới, phía sau là mấy tên trộm bị công nhân trong xưởng trói chặt dẫn theo. “Ngươi không biết từ huyện Sơn Hương đến đây bắt buộc phải đi qua ngoài xưởng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-chieu-tieu-phu-lang-ngoan-ngoan/2949429/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.