Edit: windy
Mùng bảy tháng sáu, ngày Hoa Hạ thi tốt nghiệp trung học.
Hôm nay, các nhà rối rít dậy sớm, chuẩn bị bữa sáng đặc biệt cho con của mình- một cái bánh tiêu, hai quả trứng gà.
Trên bàn ăn Mặc gia, cũng bày bữa sáng như vậy.
“Cục cưng, mau ăn mấy món này đi, chính xác có thể đạt một trăm điểm.” Mặc Tuyển Thần lôi kéo Mặc Khuynh Thành ngồi vào ghế.
Mặc Khuynh Thành nhìn bữa sáng kinh điển kia, khóe miệng giật giật, bài thi bây giờ đều là một trăm năm mươi điểm, nếu thật là một trăm điểm, trực tiếp đi chết được rồi.
Nhưng cô vẫn cầm đũa lên ăn.
Bởi vì hôm nay, Mặc Giác cũng xin nghỉ để chạy về.
Anh phong trần mệt mỏi nhìn Mặc Khuynh Thành ăn điểm tâm, nhìn có chút hả hê nói: “Rốt cục cũng đến lượt em gái ăn bữa ăn sáng như này rồi.”
“Ưm.”
Mặc Khuynh Thành trực tiếp nhét quả trứng gà vào trong miệng Mặc Giác.
Đôi mắt Mặc Giác mở to, trong miệng vang lên tiếng ô ô.
Mặc Khuynh Thành cong mắt, tiếp tục ăn bữa sáng của mình.
“Tiểu tử thối, ai cho con ăn trộm trứng gà của cục cưng!”
Mặc Tuyển Thần cầm cái nồi hung hăng đánh vào sau lưng Mặc Giác.
Mặc Giác vội vàng chỉ về phía Mặc Khuynh Thành, vừa chỉ chỉ trứng gà trong miệng mình.
Mặc Tuyển Thần hừ lạnh một tiếng, “Mặc Giác, con dám phá hư cuộc thi của cục cưng! Để cái mạng lại!”
Mặc Giác nhấc chân bỏ chạy, trong miệng nhanh chóng nhai xuống.
Sau khi ăn xong, cả nhà đưa Mặc Khuynh Thành đến trường học.
Cho dù là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-chieu-vo-yeu-phuc-hac-de-thuong/2496341/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.