“Leng keng, leng keng.”
“Xin hỏi cô tìm ai?”
Lão Vương cúi cúi người, khàn khàn hỏi.
Gina chỉ nhìn ông ta một chút, liền hỏi: “Mặc Dận có nhà không?”
Tìm Mặc đại thiếu?
Lão Vương ngẩng đầu nhìn, cúi đầu nói: “Xin hỏi có hẹn trước không?”
Hẹn trước?
Nghi hoặc một chút, thành thật nói: “Không có, ông có thể nói là đại tiểu thư gia tộc Franklin muốn gặp.”
“Chờ chút.”
Xoay người đi vào biệt thự, nhìn người ngồi trên sofa, nói: “Mặc nhị thiếu, bên ngoài có vị tiểu thư gia tộc Franklin tới cửa muốn gặp Mặc đại thiếu.”
“Franklin?” Cúi đầu hỏi Hồng Thủy nằm ở trong ngực, “Không phải em gái ở bên kia sao?”
Hồng Thủy nhắm mắt lại “Ừ” một tiếng.
Được lời khẳng định, Mặc Giác liền bắt đầu kích động, “Hừ hừ, cái gì mà tiểu thư gia tộc Franklin, không phải đồ giả mạo sao, đi ra xem cô ta thử!”
“Anh muốn làm gì?” Hồng Thủy trong lòng mở hai mắt, không vui nhìn anh.
Tên ngốc này, thế mà lại nổi lên hứng thú với người khác, thật là thiếu dạy dỗ mà!
“Anh đi gặp cái gì tiểu thư kia.”
Mặc Giác không biết vì sao Hồng Thủy tức giận, nhưng vẫn thành thật nói.
“Hừ!”
Mặc Giác: “...” Tức giận?
Chọc chọc.
Không để ý.
Lại chọc.
Vẫn không để ý.
Tiếp tục chọc.
“Mặc Giác, anh muốn tạo phản sao?”
Quay đầu trừng mắt.
Mặc Giác liền phát hoảng, lại cười cười nói: “Thủy Thủy, có phải em tức giận không?”
Biết còn hỏi!
Ngốc muốn chết!
Mặc Giác lại bị trừng mắt có chút vô tội, nhưng mà là một người đàn ông tốt, anh phải sủng vợ nhà mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-chieu-vo-yeu-phuc-hac-de-thuong/2496495/quyen-2-chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.