Sau khi giả quyết xong đám nữ nhân rắc rối ấy thì nàng định bước vào xem sau liền bị Văn Chiêu ngăn lại: “Phó cung chủ, người cũng đừng nên vào ạ!”
Thiên Tuyết ngạc nhiên nhìn anh hỏi: “Tại sao?”
Văn Chiêu nói không giấu diếm: “Hiện taại A Vân chưa khám ra là bệnh dịch gì? Giờ người đừng nên vào kẻo lây nhiễm cho người đó ạ!”
Thiên Tuyết đơ người: “Hả???”
Văn Chiêu khó hiểu về thái độ của nàng: “Chẳng phải người đã biết chuyện sao? Vậy lúc nãy…”
Thiên Tuyết vội vàng giải thích: “Khi nãy là ta nói bừa nhằm đuổi các cô nương kia đi để tránh làm ồn hắn nghỉ ngơi thôi, chứ ta đâu biết hắn bị mắc dịch đâu chứ!”
Giờ là đến lượt đám người Văn Chiêu sốc: “Hả???” Phó cung chủ, người không biết mà sao người nói như đúng rồi vậy? Người phán cứ như thánh phán á trời.
Thiên Tuyết có chút ái ngại nói: “Là do hắn xui hay tại miệng ta linh vậy không biết, thôi để ta vào xem sao.” Mặc dù Văn Chiêu muốn ngăn cản nhưng nàng vẫn một mực muốn vào nên anh cũng đành nép qua một bên nhường đường.
Theo kinh nghiệm kiếp trước học được thì Thiên Tuyết rút chiếc khăn lụa ra che nửa mặt rồi nhanh chân đi vào xem tình hình sức khỏe của Thần Phong.
Vừa bước vào thấy sắc mặt của hắn nàng liền nghĩ: “Sao thấy hắn đâu giống bị mắc dịch.” Thiên Tuyết trong một lần tình cờ vào phòng thí nghiệm của một sĩ quan có vô tình xem được một quyển sách ghi chép về các loại dịch bệnh từng xảy ra trên thế giới.
Tuy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-chu-than-kinh-mau-tranh-ra/51793/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.