Qua ngày hôm sau, Thiên Tuyết xuống bếp dặn dò phòng bếp: “Nhị nương hôm nay có A Vân ca và Lương Thanh đến cùng ta xem sổ sách, mọi người hãy chuẩn bị trà và bánh điểm tâm mang lên phòng sách nha!”
Nhị nương mỉm cười cúi đầu: “Dạ phó cung chủ, nô tỳ sẽ làm ngay.”
Thiên Tuyết xoay người đi lên phòng sách thì thấy bóng dáng của hai người kia từ xa bước về phía viện.
Thiên Tuyết cùng Lam Diệp bước ra, Lam Diệp thấy Lương Thanh thì trong mắt như ánh lên sự vui vẻ mong nhớ nhưng
đáp lại ánh mắt ấy chỉ là cái nhìn lạnh nhạt từ Lương Thanh, Lam Diệp dù đã biết trước nhưng cũng không tránh khỏi sự hụt hẫng trong lòng.
Thiên Tuyết thấy vậy bước đến nắm chặt tay Lam Diệp và nhìn Sở Vân lên tiếng: “A Vân, huynh và Lương hộ pháp đến rồi sao? Hai người mau vào đi.” Nói rồi nàng đưa tay mời hai người đi vào trước sau đó khẽ nói nhỏ vào tai
Lam Diệp: “A Diệp, nếu đã buông bỏ thì trước nhất là phải tự biết kiềm chế cảm xúc lại thì mới có thể quên được.”
Lam Diệp nhắm mắt lại hít sâu một hơi rồi từ từ mở mắt ra hiểu ý gật đầu: “Thuộc hạ đã hiểu, đa tạ phó cung chủ nhắc nhở.” Rồi cả hai cùng nhau bước vào.
Thiên Tuyết cho kê thêm hai chiếc ghế cho Sở Vân và Lương Thanh, Sở Vân từ tốn ngồi xuống và hỏi: “A Tuyết, muội đã xem đến đâu rồi?”
Lam Diệp đáp thay: “Thuộc hạ và phó cung chủ chỉ mới xem đến ba thanh lâu cùng hai song bạc thôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-chu-than-kinh-mau-tranh-ra/51801/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.