Năm ta mười tuổi, vì muốn học bơi, ta nhảy vào Hồ Thái Dịch, suýt nữa c.h.ế.t đuối.
Thôi Tài Nhân đã cứu ta, bản thân bà ấy lại c.h.ế.t đuối trong Hồ Thái Dịch
Mẫu phi ta mang tới tế bái Thôi Tài Nhân.
Ta quỳ gối buồn bã trước quan tài, khi mở mắt ra, thấy Lục Hoàng muội nhìn ta.
Trong khoảnh khắc đó, ta giống như thấy được trong sương mù dày đặc, có một bồn m.á.u rất lớn, bừng tỉnh hiểu ra rằng, Lục Hoàng muội hận ta, hận ta đã hại c.h.ế.t mẫu thân của muội ấy.
1.
Ta muốn tập võ.
Phụ hoàng không đồng ý.
Người hy vọng ta làm một thần tử có năng lực, tương lai phụ tá Thái Tử.
Phụ hoàng đánh cược với ta.
Người nói, nếu ta có thể học bơi biết bơi, người sẽ đồng ý cho ta tập võ.
Người biết ta sợ nước, chắc chắn ta sẽ thua cược.
Bên cạnh ta thường có rất nhiều người xung quanh, nha hoàn, gã sai vặt, hầu cận.
Bọn họ có người có trách nhiệm chăm sóc ta, có người bảo vệ ta, có người nghe ta sai bảo.
Ta muốn thắng cược với phụ hoàng.
Mỗi khi cưỡng ép bản thân mình vào nước, ký ức lúc còn bé rơi xuống nước lại một lần nữa bóp nát lý trí của ta, khiến cho ta lâm vào lốc xoáy sợ hãi, trong nước giống như có xúc tu túm lấy ta, kéo ta vào đáy nước sâu.
Ta chỉ cần quằn quại, bọn thị vệ đã một đám nhảy xuống nước, muốn nghĩ cách cứu ta.
Bọn họ không dám để ta mạo hiểm một chút nào, bởi như thế sẽ ảnh hưởng đến tính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-dien-nam-ay-trang-treo-cao/1407353/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.