Phần lớn những tần phi trẻ tuổi ở hậu cung đều lựa chọn ra khỏi cung, dù sao không phải ai cũng nguyện ý ở trong cung sống cô độc suốt quãng đời còn lại, chỉ có một số người già yếu mới mong muốn ở lại dưỡng lão, dù sao có người đã ở trong cung vài thập niên, đã quá quen với cuộc sống nơi này, cũng sớm mất đi liên hệ với thân nhân bên ngoài.
Chỉ có Đổng Vân Nhu còn đang do dự xem nên xuất cung hay ở lại, bản thân nàng không muốn trở về Đổng gia, vì thật ra phụ thân chỉ là dưỡng phụ của nàng, mục đích nuôi nàng cũng chỉ vì muốn đưa nàng vào cung, hưởng vinh hoa phú quý. Nhưng nếu ở lại trong cung cũng không thể nói có gì tốt hơn, trượng phu đã chết, nàng có thể vui vẻ làm một quả phụ, ít nhất vẫn là thân phận Thái phi tôn quý, có người hầu hạ, được hưởng vinh hoa phú quý nhưng lại không có tự do. Trong lòng Đổng Vân Nhu không ngừng dao động, tự do tốt hơn hay vinh hoa phú quý tốt hơn?
“Tiểu Hoa, ngươi có ý định ra khỏi cung không?” Đổng Vân Nhu lười biếng nằm nghiêng trên giường hỏi Vệ Tiểu Hoa đang xoa bóp chân cho mình.
“Trước kia có, nhưng hiện tại không nghĩ đến.” Vệ Tiểu Hoa suy nghĩ cẩn thận đến một lúc sau mới hồi đáp.
“Sao lại thế?” Đổng Vân Nhu lên tiếng, thanh âm vẫn kiều mị trước, lười nhác hỏi.
Kể từ sau sự kiện Đổng Vân Nhu ngã nhào ở Ngự hoa viên, Vệ Tiểu Hoa phát hiện rằng tuy nàng vẫn thường xuyên hung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-khuynh/932136/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.