*Nhà đài cảnh báo cao H 3P văn, người ăn chay, người yếu tim, người muốn giữ hình tượng nữ chủ, nói chung không hợp không nên nhập.
Thanh Sanh chiếm lấy đôi môi Đoan Nhược Hoa, đầu lưỡi phớt qua vẽ lại hình dáng cánh môi nàng, hết lòng mời nàng cuồng hoan, khiến cho nàng không khỏi theo thói quen mà vô thức đáp lại. Không tự chủ hé môi đón lấy phóng túng ôn nhu của người kia, ánh mắt lại tựa như cũng đã nhiễm tia hoan hảo của ái tình, dung nhan vốn vẫn luôn lạnh lùng trong trẻo giờ phút này lại càng kiều diễm rực rỡ.
Tay thon như rắn nước bò tới bên eo Trữ Tử Mộc, thuần thục chính xác giải khai đai lưng, một đường kéo váy dài xuống tới hông, bàn tay vẫn không chịu dừng lại bò lên phủ trên cỗ đầy đặn cao ngất, lưu luyến vuốt ve, cảm nhận da thịt mềm mại trơn bóng nóng lên dưới lòng bàn tay.
"Đừng...", Trữ Tử Mộc tràn ra một tiếng ngâm khẽ, vô lực phản đối, vòng eo lại khẽ giãy dụa hưởng ứng. Tay phải vừa đè vừa chạy trên thân Trữ Tử Mộc, tay trái cũng không nhàn rỗi, uyển chuyển kéo vạt áo Đoan Nhược Hoa xuống tới ngang vai.
Thanh Sanh rời khỏi đôi môi Đoan Nhược Hoa, vừa đẩy vừa đỡ lấy lưng nàng, để nàng ngã xuống giường lớn. Quỳ gối giữa hai người, biểu tình nóng rực như phù dung sớm nở tối tàn, ánh mắt đã sớm mơ hồ mê loạn quét qua hai cỗ mỹ mạo tuyệt thế trước mắt, Thanh Sanh như nhập ma rồi.
"Thanh Sanh...", Đoan Nhược Hoa có chút vô lực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-loan-thanh-ti/1599298/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.