Quyển 4 –
Lời trách mắng như con trẻ
Phi Tâm tùy ý cầm một quyển sách lên xem, nhất thời cảm thấy tấm rèm lay động, vừa ngẩng đầu đã thấy có người thong thả bước vào. Uông Thành Hải thì lấp ló ở ngoài rèm không xa.
Hai ngày nay Vân Hi ra vào cũng không có đòi hỏi lễ nghi gì, bằng không lại kinh động nàng đi ra tiếp giá, vậy thì không phải là tịnh dưỡng mà là giày vò. Phi Tâm ban đầu có chút không quen, cảm thấy hắn xuất quỷ nhập thần như vậy, nàng cũng không chu toàn lễ nghi, hiện giờ Quảng Thành Vương lại ở đây, tin đồn truyền ra lại không hay. Nhưng tính tình kia của hắn Phi Tâm cũng hiểu được, nhận ân điển của hắn như vầy qua mấy ngày cũng thành thói quen.
Nàng bỏ sách xuống, đứng lên nghênh đón, cung nhân mỗi người đều bận rộn, người lấy khăn, kẻ thì bưng trà. Nàng thấy hắn đổi xiêm y, biết hắn không muốn để cho nàng mệt nhọc, nhất thời trong lòng vô cùng ấm áp. Hắn thấy nàng hôm nay thần sắc đã tốt hơn, lại ngửi thấy hương thơm ngát trên người nàng, cười khẽ: “Hôm nay đã có thể ngâm nước nóng sao?”
Phi Tâm mang đệm đến để cho hắn ngồi xuống, nhẹ giọng đáp lời: “Thần thiếp hiện giờ chưa ngâm nước nóng được, chỉ là vừa rồi dùng một ít thuốc.”
Vân Hi nhìn thấy một cái khay để trên bàn ở bên cạnh mà vừa rồi Tú Linh đặt ở đó. Hắn tùy ý nhận lấy khăn cung nữ đưa tới mà lau tay: “Thứ này thật có thể xóa được sẹo không? Hôm trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-me-tam-ky/2657008/quyen-4-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.