Ăn trưa xong, Xuân Hồng mang theo Sở Liên Nhi đi dạo một vòng trong phủ, nghe Xuân Hồng nói, phủ đệ này là điểm dừng chân của Thành Vân ở Tây Lăng, Thành Vân ở chỗ này có chuyện phải làm, nghe nói phải ở một đoạn thời gian rất dài.
Sở Liên Nhi không biết Thành Vân ở Tây Lăng có chuyện gì quan trọng, mà sau lưng ôn nhu của Thành Vân đối với nàng là mục đích gì, nàng cũng làm bộ như đà điểu không biết là được.
Phủ đệ này thật ra thì không rộng lớn lắm, kém xa so với phủ hoàng tử ở kinh thành, nhưng bố trí lại khéo léo đẹp đẽ, tinh xảo đặc biệt, buổi trưa đi dạo một chút ở trong hoa viên, bây giờ Sở Liên Nhi không chịu nổi Xuân Hồng nhắm mắt theo đuôi theo sát ở bên cạnh mình, bất kể nàng đi nhà cầu, hay là ngủ trưa, nàng một tấc cũng không rời. Sở Liên Nhi căm tức, cũng không dám bảo nàng đi ra. Bởi vì nàng biết, Xuân Hồng chẳng qua là nha đầu Thành Vân phái ở bên người giám thị mình mà thôi.
Toàn buổi chiều, Sở Liên Nhi cơ hồ lục hết cả phủ, chỉ trừ một gian thư phòng, Xuân Hồng nói, đây là quy củ của Thành Vân, bất luận kẻ nào, không có lệnh, không thể tự tiện xông vào thư phòng.
Thành Vân thư phòng có thật nhiều bí mật quan trọng, người bình thường không thể tùy ý tiến vào, Sở Liên Nhi dĩ nhiên rõ ràng, cũng không kiên trì nữa, lại đứng dậy trở về phòng của mình.
Mặc dù Thành Vân hạn chế tự do của nàng, nhưng đối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-mua-voi-soi/1956825/quyen-3-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.