Số điện thoại Lục Cảnh Nhiên là Thời Yên thêm vào sau khi kế hoạch vá trời thành công. Hai ngày trước Lục Cảnh Nhiên rất bận, sau khi thêm số cũng chỉ gửi mấy tin nhắn ngắn ngủi cho cô, không nghĩ tới hôm nay anh gọi điện thoại tới, còn nói muốn cùng cô đi thăm bà nội.
Thời Yên đương nhiên sẽ không cự tuyệt, cô đáp “vâng”, nói với Lục Cảnh Nhiên đầu kia điện thoại: “Anh gửi số chứng minh, em đi mua vé tàu.”
Sau khi Lục Cảnh Nhiên cắt đứt điện thoại, liền gửi số chứng minh của mình cho Thời Yên, trước đó Thời Yên đã mua vé, vì ngồi cùng Lục Cảnh Nhiên, cô lại trả lại vé, một lần nữa mua hai tấm.
Thấy toàn bộ hành trình thao tác của cô Thu Ý ở bên cạnh tấm tắc hai tiếng: “Trò chơi này chơi đến thật giá trị, còn kiếm được một người đàn ông.”
Thời Yên cất điện thoại, cổ vũ anh ta trong gương: “Cố lên, anh cũng có thể.”
Thu Ý: “……”
Ngày xuất phát, Lục Cảnh Nhiên lái xe tới dưới nhà Thời Yên, đón cô tới nhà ga. Bởi vì tính toán ở quê vài ngày, Thời Yên còn đeo một cái ba lô, bên trong có vài bộ quần áo mùa hè.
Lên xe, cô thấy trêи ghế sau Lục Cảnh Nhiên bỏ mấy túi đồ đóng gói đẹp đẽ, tò mò hỏi anh: “Mấy cái này là cái gì?”
Lục Cảnh Nhiên nói: “Anh nghĩ đi thăm người già, vẫn nên mang chút thực phẩm chức năng tốt hơn.”
Thời Yên nhìn quà cáp trêи ghế sau một lát, lại nhìn Lục Cảnh Nhiên bên cạnh, cười khúc khích: “Anh như vậy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-nam-chinh-ngot-van-yeu-duong/927133/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.