"Ai bảo ngươi ngốc a."
Triệu Mộ Tịch liên tiếp bị trêu, nàng cho rằng Kỷ tổng sẽ không tẻ nhạt như thế, nhưng sự thực chứng minh, Kỷ tổng so với nàng tưởng tượng còn muốn tẻ nhạt hơn.
"Tẻ nhạt." Nói xong, Triệu Mộ Tịch cũng nở nụ cười, đặc biệt là hiếm khi thấy Kỷ tổng cười đến vui vẻ như vậy, "Ngươi còn rất ấu trĩ..."
Có điều, ở trước mặt Kỷ Dữ Đường, Triệu Mộ Tịch luôn cảm giác trí thông minh của mình có chút thấp.
Ngày thứ hai, Kỷ Dữ Đường đơn giản không gọi a di làm cơm tới đây, trong nhà cái gì cũng sẵn có, cái không cần cũng có nốt, hơn nữa Triệu Mộ Tịch làm cơm, xác thực càng hợp khẩu vị của mình hơn.
Triệu Mộ Tịch ngày hôm nay có chút dậy muộn, ngáp một cái đi ra thì thấy Kỷ Dữ Đường đang mặc áo ngủ uống rượu đỏ, ngồi trên ghế sô pha ở phòng khách lầu một, cầm iPad đang làm gì đó, cảnh tượng này thực là đẹp mắt.
Triệu Mộ Tịch nằm nhoài trên lan can lầu hai, mơ mơ màng màng mà nhìn nàng, da dẻ thật trắng, trắng đến trong suốt, tóc dài rối tung bung xoã, đặc biệt toát lên mùi vị nữ nhân thành thục, đại khái chỉ cần nở nụ cười, liền có thể khiến nam nhân mê đến thất điên bát đảo.
"Đã mấy giờ rồi, giờ ngươi mới tỉnh?" Kỷ Dữ Đường ngẩng đầu lên, liền bắt được Triệu tiểu thư đang "Nhìn trộm", còn buồn ngủ, ngày hôm nay đã nói tốt muốn làm điểm tâm, vừa nằm xuống ngủ thẳng đến tám giờ, trong phòng còn không có động tĩnh. Kỷ Dữ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-nang-dua-ma-thanh-that/2272555/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.