Thích Vị Thần về thẳng phòng ký túc xá, trong tay cầm một hộp bánh hạch đào. Cậu vào phòng, bật đèn lên thì phát hiện trong căn phòng vốn chỉ có mình cậu ở xuất hiện thêm một chiếc vali.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cậu lẳng lặng nhìn chiếc vali một lúc, sau đó trở về bàn học, để hộp bánh hạch đào ở trên bàn, từ lúc ngồi xuống đã nhìn chăm chú vào nó, dáng ngồi đẹp ngay ngắn như một bức tượng điêu khắc.
Đến tận đêm khuya, bức tượng điêu khắc chuẩn bị đi rửa mặt, vừa cầm khăn mặt lên thì cửa truyền đến âm thanh mở khóa, Thích Mộ Dương vừa nhuộm tóc xong đẩy cửa đi vào, bắt gặp ánh mắt của Thích Vị Thần đang nhìn ra cửa.
“Đm… cậu cũng ở phòng này?” Thích Mộ Dương nhìn cậu giống như đang gặp quỷ.
Thích Vị Thần nhìn về phía mái tóc mới nhuộm đen của cậu ta: “Như vậy thuận mắt hơn nhiều.”
Thích Mộ Dương: “… Thuận mắt hay không còn cần cậu đánh giá sao? Tôi đang hỏi cậu đấy, cậu cũng ở phòng này sao?”
“Ừ.”
Thích Mộ Dương ngây người một lúc, sau đó đột nhiên xù lông: “Lúc trước tôi ở đều là phòng đơn, năm nay đột nhiên bị phân phòng đôi, cả khối 12 nhiều người như vậy, hai chúng ta còn ở chung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-nguoi-yeu-cu-xuyen-den-23-nam-sau/2300415/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.