Tâm trạng vừa bình thường trở lại đã tụt xuống đáy vực, cô chào Thang Bồng và Mặt Trứng Cá rồi quay người ủ rũ.
Tô Nghệ chứng kiến tất cả mọi chuyện nhưng không biểu hiện gì, chỉ giúp Khinh Vãn khiêng va li lên phòng.
- “Khinh Vãn, Phạm Như Sênh chưa có bạn gái đâu!”.
Khi hai người đang khiêng chiếc va li to, Tô Nghệ đột nhiên mở miệng nói.
Giọng của Khinh Vãn nghe có vẻ buồn buồn: “Thực sự từ trước đến giờ mình chưa từng thích một ai, nhưng chỉ cần nhìn thấy anh ấy là tim lại nhảy loạn xạ lên, còn anh ấy đến nhìn mình một cái cũng chẳng thèm!”.
- “Thế thì hắn ta đúng là đồ có mắt không tròng rồi!”. Tô Nghệ bực tức: “Con trai đều như thế cả, càng đẹp trai thì càng làm cao, Khinh Vãn, nếu cậu đã thích hắn ta như vậy thì nên chủ động hơn, vui vẻ hơn dũng cảm hơn, thấy theo đuổi được thì theo, không được thì cũng đừng lấy đó mà buồn rầu, đừng như Lâm Đại Ngọc suốt ngày rầu rĩ u uất”.
- “Theo đuổi anh ấy, nói thì dễ, nhưng bằng cách nào mới được chứ?”.
- “Cái này thì cậu yên tâm đi, ngày mai mình sẽ điều tra ra thời gian biểu của Phạm Như Sênh!”.
- “Thời gian biểu?”.
- “Đúng vậy! Trước khi “chấm” anh chàng này, chẳng phải là cậu nên tìm hiểu một chút về cuộc sống và tính cách của đối phương sao? Trước đây mình có một người bạn học, bao năm thầm thương trộm nhớ chàng trai nhà đối diện, vẫn chưa có gì nhưng đã muốn thề nguyền bên nhau, sau này được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-nhau-viet-cau-chuyen-cua-chung-ta/402609/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.