Như Sênh bay vào thứ hai, mượn cớ đi làm Kinh Vãn không đến tiễn, thực ra chỉ là muốn trốn tránh hiện thực, cô không muốn nhìn thấy hình ảnh người mà cô rất để ý đến ở bên Cạnh Như Sênh ở sân bay.
Trong giờ làm việc, cô hết sức lơ đễnh, lúc bắt đầu cuộc họp tâm trí tận đẩu tận đâu, đột nhiên điện thoại rung lên, cô cầm lên xem, người gửi tin là Cao Phi.
Cô ngẩn đầu nhìn qua bên Cao Phi, anh ta đang rất chăm chỉ đọc báo cáo như học sinh đọc bài.
Cô đọc tin nhắn: Chị dâu thân yêu, anh trai của bà xã tôi chẳng qua là đi công tác chứ đâu phải xông pha trận mạc, chị không nên trong giờ họp cũng âm thầm rơi lệ chứ?
Kinh Vãn lập tức đưa tay sờ lên mặt, quả nhiên hơi ươn ướt, cũng may xung quanh, người thi đang chăm chú theo dõi cuộc họp, người thì đang mải đọc báo cáo, chẳng có ai chú ý đến cô.
Cao Phi căng mắt nhìn về phía cô, nở nụ cười mà bản thân cho rằng rất say đắm lòng người.
Thật quá đáng, còn dám cười cô nữa! Cô liếc nhìn thấy chân anh ta đang ở gầm bàn, ko do dự giẫm một phát thật mạnh.
- "Á", tiếng kêu thảm thiết vang lên.
- "Sao thế?". Mọi người đều dồn mắt nhìn sang.
Khinh Vãn khoái chí nhìn xem anh ta giải thích như thế nào.
- "Tôi đau bụng quá phải đi toilet đây!".
Được sự đồng ý của ông chủ, biên tập Cao ôm bụng cuống cuồng chạy đi.
Sau khi tan sở, Như Tiêu cố kéo Khinh Vãn cùng về
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-nhau-viet-cau-chuyen-cua-chung-ta/402670/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.