Vào thời khắc này, một bộ áo đen rơi xuống đất, vung tay lên, những kẻ điên đang dây dưa cùng Vân Vụ bị cuồng lực đột nhiên xuất hiện đẩy ngã hết trên mặt đất, hôn mê bất tỉnh.
Hắn thật nhanh cởi y phục của mình che kín da thịt lỏa lồ ra bên ngoài của nàng, Vân Vụ ôm hắn ủy khuất khóc lớn, "Nạp Lan Lạc, sao giờ ngươi mới đến a, ô ô... Ta bị người khi dễ chết a!"
Trong lòng Nạp Lan Lạc căng thẳng, ôm nàng lên, nhẹ giọng nói vào tai nàng, "Đừng sợ, có ta ở đây"
Vân Vụ khẽ hít mũi, nhớ lại mấy đêm trước nàng ngã xuống đất ngất đi cũng được một người ôm lấy, thanh âm kia thực ra là của hắn.
Trong lãnh cung này thật ra cũng có người bình thường, một tiểu cung nữ gấp rút hô, "Mau, vào gian phòng này"
Nạp Lan Lạc ôm Vân Vụ sải bước hướng vào bên trong điện, nhẹ nhàng khẽ đặt nàng trên giường, ánh mắt tràn đầy áy náy, nhìn từng mảng tím xanh trên mặt Vân Vụ, nhẹ nhàng xoa xoa hỏi, "Nói cho ta nghe, ngươi đau nhiều không?"
Từ lúc nàng biết Nạp Lan Lạc, đây là lần thứ ba nàng nghe hắn xưng "ta" với chính mình.
Chẳng biết tại sao, trong lòng lại nảy mầm một chân tình khác thường, nàng nhẹ nhàng lắc đầu, nhớ tới lúc Nạp Lan Lạc xuất hiện trước mặt nàng, toàn thân nàng với bộ dạng chật vật, còn ôm hắn hỏi vì sao tới bây giờ mới đến, không biết lúc đó hắn có cảm thấy buồn cười không? Thời điểm nàng chật vật nhất, lại đượcmột bộ áo đen trùm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-nu-cap-thap/282708/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.