"Đại ca, không được..."
Âm thanh Thái Hoa đột nhiên truyền từ ngoài điện vào Thượng Quan Hoằng cảm giác sau lưng cứng đờ, hắn chậm rãi xoay người, gương mặt Thái Hoa tái nhợt cười với hắn một tiếng, hắn cúi đầu nhìn, lập tức tay chân thất thố vịn lấy Thái Hoa đang bị thương.
"Tiểu Hoa, sao nàng ngốc vậy?" Đều nói nước mặt nam nhi nặng tựa thái sơn, Thượng Quan Hoằng thường ngày nghiêm mặt lạnh ngắt bây giờ rõ ràng lại khóc, Lý Cẩm cũng sững sờ, sững sờ... Hắn là muốn giết Thượng Quan Hoằng mà.
Hoàng hậu vô lực r*n r* một tiếng, "Thái... Hoa..."
"Thái Hoa, người đâu, mau truyền thái y..." Hoàng thượng che ngực nói
"Thượng Quan Hoằng, chàng không có, không có bị thương chứ?" Thái Hoa cười sờ mặt hắn nói, Thượng Quan Hoằng vội vàng lắc lắc đầu, nước mắt chảy không ngừng, "Vì sao nàng lại cản kiếm này cho ta?"
"Thượng Quan Hoằng, là ta lừa chàng, thực xin lỗi, ta... Ta không phải là cung nữ, ta là Thái Hoa công chúa, bởi vì ta, ta..." Thái Hoa phun ra một ngụm máu tươi, dính lên tà áo Thượng Quan Hoằng, "Ta yêu chàng, nhưng mà... chàng chưa bao giờ, chưa bao giờ để ta vào mắt chàng"
"Tiểu hoa, ai nói với nàng? Người Thượng Quan Hoằng ta yêu nhất kiếp này chính là nàng" Thượng Quan Hoằng lúc này đã đầy nước mắt nước mũi nói, "Ba năm trước đây, ta thi đậu trạng nguyên, lúc ta mới vào cung liền nhìn thấy nàng, nàng mặc bộ quần áo trắng hồng, trông thật đẹp như hoa đào dưới ánh mặt trời, lúc đó ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-nu-cap-thap/2884881/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.