13. Năm Vĩnh Ninh thứ 13, Tiêu Dực đưa ta và Tiểu Hà đến Đông cung. Không còn quãng thời gian quạnh quẽ như trước nữa. Đông cung luôn rực rỡ sắc màu, nghênh đón đủ kiểu khách, mọi người đều gọi ta là Kiều cô cô. Tiểu Hà 9 tuổi, bị gọi là Thực Hà cô nương, là thị nữ thiếp thân của ta. Nhắc mới nhớ, trước khi xuyên tới, ta cũng không biết Thực Hà và A Kiều thân thiết như thế. Xem ra, những năm đó ta làm hoàng hậu cũng quá thờ ơ với người bên cạnh rồi. Tiêu Dực đặc biệt chọn chỗ ở tốt cho ta, là một cung gần tẩm điện Thái tử nhất. Cũng là cấm địa không được vào lúc ta tới hoà thân. Ta đưa tay phẩy nhẹ một ngọn cỏ. Từ lần ta đỡ kiếm cho hắn, hắn đã nghĩ trong lòng ta có hắn, vì thế mà trở nên quấn quít dính người. Tất cả đều chẳng thay đổi. Như vậy thì còn ba năm nữa, ta sẽ phải chếc. Sau khi Tiêu Dực trở thành Thái tử, hắn bận rộn hơn nhiều. Nhưng chỉ cần rảnh rỗi, hắn sẽ lại tới gặp ta. Tuy vậy, hắn lại không làm chuyện gì quá phận. Dù sao hắn cũng mới 16 tuổi. Chỉ là hắn biết ta sẽ làm vậy, nên thường bóng gió bảo ta chủ động. Hắn thích hôn ta, thích ôm ta. Ta vừa nổi nóng thì hắn sẽ lập tức làm nũng, như biết cách nắm bắt lòng ta, khiến ta không thể làm gì hắn. Thế này trông đáng yêu hơn tên hoàng đế không nói hai lời kia nhiều.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-nu-kieu-kieu-an-duong/2880838/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.