Người nọ tên Trương Chính, là sư huynh của Triệu Húc.
Gã dẫn theo học sinh liên can xông vào, bộ dáng muốn kiếm chuyện.
Vân Trân sửng sốt, muốn đứng dậy.
Lúc này, Triệu Húc lại đè bả vai nàng xuống, lắc đầu, sau đó quay đầu nhìn Trương Chính dẫn người tới.
"Trương sư huynh, lời này của huynh có ý gì?" Triệu Húc nhàn nhạt hỏi.
Không biết vì sao, Vân Trân lại cảm thấy Triệu Húc nổi giận.
Trương Chính kia vừa nghe, liền không nhịn được mà vỗ ngực, giống như lời Triệu Húc nói vô cùng hoang đường.
Gã chỉ vào Vân Trân ngồi trước giường, chất vất: "Đây là đại phu y thuật cao siêu mà đệ nói?" Không đợi Triệu Húc trả lời, Trương Chính nói tiếp, "Trời ạ! Đệ coi chúng ta là hài đồng ba tuổi sao? Ha ha ha..."
Dứt lời, những người đi theo Trương Chính cũng cười ha hả.
Vân Trân theo bản năng nhíu mày.
Bọn họ là đang bắt nạt Triệu Húc sao?
"Đại phu nổi danh của quận Xích Thủy sư huynh ta mời đều bất lực trước độc Mã sư huynh trúng.
Hiện tại đệ tùy tiện tìm một tiểu nha đầu tới, nói ả có thể chữa khỏi cho Mã sư huynh? Ha ha ha, Triệu sư đệ, ta thấy đệ đúng là không hiểu chuyện." Trương Chính kia nói, "Đệ luôn thích thể hiện trước mặt lão sư, nhưng sư huynh có một câu không thể không khuyên đệ: Con người mà, không thể mọi việc đều ra mặt.
Tự mình hiểu lấy là điều vô cùng quan trọng."
"Trương sư huynh nói không sai, Triệu sư đệ, đệ phải ghi nhớ lời sư huynh nói."
"Mọi người cũng vì tốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/5778/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.