Thời điểm xông vào, Triệu Húc phát hiện Ngụy Thư Tĩnh đang đứng trước một cánh cửa đang bị lửa thiêu đốt.
"Sao rồi?" Triệu Húc che miệng, hỏi.
Ngụy Thư Tĩnh nhìn hắn, không ngờ hắn sẽ ở đây.
Có điều, y không nói gì, mà quét mắt nhìn một vòng, sau đó đi tới chỗ cách đó không xa.
Y không hề có động tác dư thừa, trực tiếp cầm băng ghế lên, ném về phía cửa gỗ.
Loảng xoảng...!
Cửa gỗ theo đó rơi xuống đất, một đống than hỏa bắn ra.
Ngụy Thư Tĩnh một khắc cũng không dám chậm trễ, trực tiếp xông vào.
Triệu Húc theo sát phía sau.
...!
Thế lửa bên trong còn trầm trọng hơn bên ngoài.
"Trân Nhi! Trân Nhi ngươi ở đâu?"
"Trân Nhi!"
Triệu Húc và Ngụy Thư Tĩnh cùng gọi.
Lúc này, tâm tình bọn họ đều lo lắng và nóng vội hơn bất cứ lúc nào.
Bọn họ đều muốn nhanh chóng tìm được Vân Trân, lại không muốn thật sự nhìn thấy nàng ở trong này.
Bởi vì điều đó có nghĩa, nàng thật sự bị lửa lớn vây khốn.
"Trân Nhi, Trân Nhi..." Triệu Húc tiếp tục đi vào trong.
Lúc này, Ngụy Thư Tĩnh ngăn cản hắn: "Đừng đi."
Triệu Húc nhìn y.
"Quá nguy hiểm, ngài ở đây, ta đi." Ngụy Thư Tĩnh nói.
So với Triệu Húc, y ít nhất còn có võ công có thể bảo vệ mình.
Nhưng Triệu Húc chỉ mang vẻ mặt phức tạp nhìn y một cái, liền quay đầu trực tiếp đi về phía trước.
Ngụy Thư Tĩnh thấy vậy, ngây ra một lúc.
...!
"Trân Nhi, Trân Nhi muội đang ở đâu?"
"Trân Nhi..."
Trong mơ hồ, Vân Trân hình như nghe có ai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/5822/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.