Mà bên lửa trại cách đó không xa, Triệu Húc ngồi cạnh.
Giờ phút này, hắn đang cúi đầu nhìn nhẫn ban chỉ trong tay.
Nhẫn ban chỉ kia làm từ ngọc thượng hạng.
Nhưng hiện tại, sở dĩ Triệu Húc nắm chặt nó trong tay không phải vì giá trị của nó, mà vì ý nghĩa phía sau.
Trước khi người của tộc Cổ Tát tấn công bất ngờ, thân vệ của hắn giao cho hắn một cái túi tiền, từ bên trong hắn nhìn thấy nhẫn ban chỉ này.
Khi đó, nội tâm hắn ngoại trừ khiếp sợ và không thể tin được thì chẳng còn gì khác.
Bởi vì hắn không ngờ bản thân còn sẽ nhìn thấy nhẫn ban chỉ này.
Ký ức về nhẫn ban chỉ này đã lâu lắm rồi.
Nếu không phải ở trường hợp đặc biệt như vậy, có lẽ hắn sẽ không liên hệ nhẫn ban chỉ trong tay cùng nhẫn ban chỉ trong trí nhớ.
Sau khi nhìn thấy thứ này, hắn liền muốn hỏi thân vệ lấy nó từ đâu.
Nhưng hắn còn chưa kịp hỏi, tộc Cổ Tát đã phát động đánh lén.
Chân hắn trúng tên, cả người rơi xuống nước.
Trước khi rơi xuống, hắn nhanh chóng lấy nhẫn ban chỉ ra đeo lên ngón cái, đồng thời nắm chặt túi tiền.
Nhưng cuối cùng dòng nước chảy xiết, túi tiền kia vẫn bị thất lạc.
Triệu Húc vô cùng đau lòng.
Hiện tại, hắn ở bên lửa trại, lần nữa lấy nhẫn ban chỉ ra.
Mấy ngày nay, hắn đều mang nhẫn ban chỉ trên người, nhưng chưa từng có ý nghĩ động tới.
Ban đầu là vì hắn phát hiện sau lưng có thám tử đi theo, không muốn lấy ra.
Sau đó là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/764454/chuong-1706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.