"Hay, hay, hay lắm!" Liễu Trản Anh lùi một bước, "Nếu chàng đã vô tình, ta đây cũng không còn gì để nói.
Nhưng chàng nhớ cho kỹ, nếu chàng đã cưới ta, vậy cả đời này chàng đừng hòng vứt bỏ ta! Cho dù ta chết, hồn phách của ta cũng quấn lấy chàng, khiến Túc Vương phủ của chàng không được bình yên! Chàng và nữ nhân này, còn cả hài tử nữ nhân này sinh đều không được chết tử tế! Chết không được tử tế!"
Nói rồi, Liễu Trản Anh cười lớn rút kiếm xoay người, chuẩn bị đi vào trong.
"Ám Thất!" Nhìn ra ý đồ của nàng ta, Triệu Húc hét lớn.
Ám Thất lúc này đã lên nóc nhà.
Nghe lệnh của Triệu Húc, Ám Thất không hề cố kỵ, trực tiếp nhảy xuống nhào về phía Liễu Trản Anh, muốn giữ chặt nàng ta.
"Cút ngay, đừng qua đây!" Liễu Trản Anh cầm kiếm muốn xua đuổi Ám Thất.
Mà đúng lúc này, sự cố xảy ra.
Lầu các không chịu được lửa lớn cắn nuốt, "Rầm" một tiếng, xà ngang rơi xuống giữa Ám Thất và Liễu Trản Anh, ngăn cản bước chân của Ám Thất.
Ầm!
Lại một tiếng vang lên, phòng sập.
"A!" Liễu Trản Anh kêu lên thảm thiết theo tiếng phòng ốc sập vang vọng khắp Bạc Liễu Viện.
...
Liễu Trản Anh đã chết.
Chết trong lửa lớn chính mình phóng.
Lầu các trước mắt sụp đổ.
Đồng thời, cũng như nện vào lòng Vân Trân.
Nàng biết Liễu Trản Anh kiêu ngạo, nhưng nàng không ngờ cuối cùng Liễu Trản Anh sẽ dùng cách quyết tuyệt như vậy kết thúc đường sống của mình, ngay cả thời khắc cuối cùng cũng không buông bỏ.
Nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/765058/chuong-1286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.