"Ám Thất.
" Vân Trân đứng dậy, gọi.
"Vâng.
" Ám Thất xuất hiện.
"Theo ta tới khách điếm Vân Hinh.
"
!
Thời điểm Vân Trân tới khách điếm Vân Hân, Quả Nhi đã chết.
Quả Nhi bị người ta nâng từ bên trong ra.
Lão bản nương khách điếm bị người ta vây quanh, thở dài.
"Ai da, đúng là đen đủi, ai có thể ngờ nha đầu này lại lựa chọn khách điếm của chúng ta để tự sát chứ? Đúng là xui xẻo, xui xẻo! Xảy ra việc này, kêu chúng ta phải làm ăn buôn bán thế nào đây?"
"Lão bản nương nén bi thương! Thời buổi này, có ai biết! "
"Cô nương đang sống êm đẹp sao lại tự sát?" Có người hỏi.
"Nghe nói đây là nha hoàn của Túc Vương phủ, trộm đồ của vương phi, kết quả bị người của vương phi tìm được, giáo huấn một trận.
Không ngờ sau khi đám người kia đi, chính ả không còn mặt mũi, liền tự sát trong phòng.
"
"Nếu thật là vậy, đúng là đáng đời.
"
"Đúng thế đúng thế, nghe nói tiền tham ô tìm được ngay ở hiện trường! "
"Thật sự là tự sát sao? Ta thấy nàng ta bị đánh cũng thật thảm!"
"Sao lại không phải? Tiểu nhị khách điếm nói thời điểm người của Túc Vương phủ đi, nha hoàn kia vẫn còn sống.
"
"Vậy thì đáng đời.
"
"Thân là nô tỳ cũng dám trộm đồ của chủ tử.
"
Người xung quanh, ngươi một câu ta một câu chỉ chỉ trỏ trỏ với thi thể của Quả Nhi.
"Xin hỏi, các ngươi định đưa thi thể của nàng ấy đi đâu?" Vân Trân đứng trong đám người, nhìn nha dịch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/765275/chuong-1136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.