Thấy nàng ta vẫn không hiểu, Vương Hoàng Hậu không khỏi thở dài.
"Sao con còn chưa rõ hả? Trong triều người sáng suốt, ai mà không biết mấy năm nay Liễu Minh Cẩn ở lại kinh thành, bề ngoài là thay Trấn Bắc Hầu hiếu thảo với Liễu lão phu nhân, nhưng trên thực tế là con tin của Liễu gia Trấn Bắc Hầu phủ ở kinh thành hả? Mấy năm nay, ngoại trừ ôn dịch lần trước, Liễu Minh Cẩn bị phái tới quận Tây Hà, hắn có bao giờ đi xa khỏi kinh thành chưa? Ngay cả khi Liễu lão phu nhân trúng độc, cần tới Sư Đà Lĩnh hái thuốc, người Liễu gia phái đi cũng là Liễu Trản Anh chứ không phải Liễu Minh Cẩn!"
"Ý của mẫu hậu là..." Triệu Ngọc Dao cắn môi, không cam lòng nhìn Vương Hoàng Hậu.
Vương Hoàng Hậu hừ lạnh một tiếng: "Ngần ấy năm, Liễu Minh Cẩn đều ở kinh thành.
Con cho rằng lần này phụ hoàng con đồng ý chỉ vì Thái Hậu ra mặt sao? Hừ, chẳng qua là phụ hoàng con muốn thuận nước đẩy thuyền, cho họ một ân tình mà thôi! Ông ta không muốn thấy Vương gia và Liễu gia liên hôn, mạnh và mạnh liên thủ, uy hiếp tới địa vị của ông ta!"
"Mẫu hậu!" Triệu Ngọc Dao không nhịn được mà hét lên một tiếng.
Theo đó, cung điện rơi vào trầm tĩnh.
Triệu Ngọc Dao xưa nay luôn là thiên chi kiêu nữ.
Từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ Liễu Minh Cẩn, không có gì nàng ta không chiếm được!
Nàng ta cho rằng chỉ cần có mẫu hậu, có Vương gia, nàng ta có thể luôn hưởng vinh hoa phú quý.
Nàng ta không cần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/765639/chuong-883.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.