"Tiệp Dư hậu ái, nô tỳ ghi tạc trong lòng.
Có điều, nô tỳ hiện tại dù sao cũng chỉ là cung nữ của Ty Thiện Ty, thật sự không dám nhận một tiếng muội muội của Tiệp Dư." Vân Trân đáp.
Vân Trân nói xong, tẩm điện an tĩnh lại.
Trước rèm châu, Vân Trân không nhìn thấy sắc mặt của Thịnh Lang Hoàn, nhưng Ô Châu đứng bên cạnh vừa nghe nàng ấy chủ động nói không cần đỡ nàng, liền lộ vẻ mừng rỡ cao hứng.
"Nếu muội muội kiên trì như thế, ta đây cũng không làm khó muội." Một lát sau, giọng của Thịnh Lang Hoàn phía sau rèm che vang lên, "Trước khi muội muội tới, Ô Châu hẳn đã nói với muội gần đây ta ăn uống không ngon miệng, thật hoài niệm Hải Đường Tô của Lẫm Châu chúng ta.
Khi chưa tiến cung, ta nghe bà tử hầu hạ muội muội nói trù nghệ của muội muội rất khá, hiện giờ lại ở Ty Thiện Ty, vì thế, ta muốn mời muội muội ở lại Tử Vân Cung, giúp ta làm Hải Đường Tô."
"Tiệp Dư đã yêu cầu, nô tỳ chắc chắn sẽ cố gắng hoàn thành." Vân Trân lại hành lễ với người sau bức rèm.
...!
Lời Thịnh Lang Hoàn nói hợp tình hợp lý, khiến người ta không thể bắt bẻ điều gì.
Nhưng nếu cẩn thận cân nhắc thì sẽ cảm thấy chuyện này vô cùng kỳ lạ.
Đầu tiên là ra oai phủ đầu với nàng, bảo cung nữ tâm phúc Ô Châu khó xử, bắt nàng quỳ ngoài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/765683/chuong-851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.