Hoàng đế nhìn y, vẫn nhớ rõ y là ai.
"Không cần nghĩ nhiều, trực tiếp xông lên! Không thể để kẻ trộm lấy được đồ bên trên!" Hoàng đế nói.
"Vâng!"
"Vâng!"
Hộ vệ cấm vệ doanh lĩnh mệnh.
...!
Bọn họ tìm đuốc đốt sáng, lên tầng năm.
Tầng năm không có người.
Hoàng đế hít sâu một hơi, tiếp tục dẫn người lên tầng bảy.
Liếc nhìn một cái, tầng sáu cũng không có người.
Mà ổ khóa trên cửa sắt giữa tầng sáu và tầng bảy vẫn chưa bị kẻ trộm phá hỏng, xem ra, kẻ trộm vẫn còn ở tầng sáu.
"Tìm! Tìm thật kỹ cho trẫm!" Hoàng đế hạ lệnh.
Ngụy Thư Tĩnh và người của cấm vệ doanh nhận lệnh, tìm kiếm ở tầng sáu.
Ngăn tủ và rương ở tầng sáu rất nhiều.
Nơi có thể giấu người cũng rất nhiều.
Lưu thống lĩnh ở cạnh bảo vệ hoàng đế, phòng ngừa sự cố, Ngụy Thư Tĩnh dẫn người đi tìm.
Thời điểm đi ngang quan tài bạch ngọc, Ngụy Thư Tĩnh không khỏi dừng lại.
Y nhìn chằm chằm quan tài, giống như tự hỏi.
"A Tĩnh, quan tài có vấn đề gì à?" Lưu thống lĩnh thấy y dừng bước không đi, liền hỏi.
Hoàng đế cũng nhìn y.
Ngụy Thư Tĩnh nhíu mày: "Ti chức cảm thấy quan tài này..."
"Quan tài này do tiền triều để lại." Lúc này, hoàng đế mặc long bào đi tới, đứng trước quan tài bạch ngọc, "Nghe nói, vật liệu làm quan tài không phải bạch ngọc bình thường, mà là thánh vật trên trời giáng xuống, không thể mạo phạm."
Hoàng đế nói xong câu "không thể mạo phạm", Lưu thống lĩnh lập tức ra hiệu bằng mắt với Ngụy Thư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-nu-thuong-vi-ky-nhat-pham-hoang-quy-phi/766017/chuong-658.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.