Trong lòng Dương Y Y dâng lên một tia chờ mong.
Thẩm Hoặc dùng ba lô cất bức họa cuộn tròn vào, còn lấy vài cây đèn pin từ tổ đạo diễn.
Nói đến kỳ quái là người trong tổ đạo diễn lại không ở dưới lầu?
Mặc dù trong lòng có chút tò mò nhưng cậu phải tranh thủ lúc trời chưa tối để lên núi, không còn thời gian để đi tìm người của tổ đạo diễn.
Không ngờ rằng, chỉ cách một bức tường, toàn bộ người của tổ đạo diễn đều đang ngất xỉu trên mặt đất.
Thẩm Hoặc mang theo trang bị, nhảy qua cửa sổ ra ngoài.
Nhìn Thẩm Hoặc biến mất trong rừng cây, Ổ Đồng âm thầm cầu nguyện trong lòng.
Hy vọng mọi chuyện sẽ thuận lợi.
---
Thẩm Hoặc đi xuyên qua rừng, mặc dù trời chưa hoàn toàn tối, nhưng cậu có thể cảm nhận được tụi quái vật này đang dần thức tỉnh.
Đám quái vật kia đúng như Thẩm Hoặc nghĩ, ban ngày chúng đều bị hạn chế hoạt động nên chỉ có thể vào buổi tối mới từ cánh rừng đi ra, bắt người mang về núi để nuôi dưỡng tà ám.
Thẩm Hoặc cẩn thận xuyên qua rừng cây, rời khỏi khu vực của bọn quái vật.
Lúc này, trời đã tối hẳn.
Thẩm Hoặc thở phào nhẹ nhõm, lau mồ hôi tự hỏi một vấn đề mà cậu đã rất muốn biết.
“Những con quái vật lúc nãy rốt cuộc là gì vậy?”
“Đã nghe qua đến *Sơn Tiêu chưa?”
*"Sơn tiêu" (山妖) thường được dịch là "quái vật núi" hoặc "yêu quái núi" trong các tác phẩm văn học và truyền thuyết Trung Quốc. Trong nhiều câu chuyện, "sơn tiêu" là những sinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-phong-do-dai-de-thanh-hon-sau-do-toi-lien-hot/223932/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.