Thẩm Hoặc không thèm để ý đến sắc mặt của hướng dẫn viên du lịch, trực tiếp đi qua bên cạnh hắn.
Hai người chỉ nói chuyện không đến một phút, mọi người rất bận rộn, căn bản không chú ý đến cuộc giao hội của hai người.
Thẩm Hoặc dựa vào trực giác quay trở lại phòng, nằm xuống giường ngủ say đến trời đất u ám.
Giấc ngủ của cậu rất sâu, khi tỉnh dậy đã là sáng hôm sau.
Vừa mở mắt, cậu thấy Vương đạo ngồi ở mép giường của mình, đang nhìn chằm chằm vào bức tranh thờ thần treo trên đầu giường.
“Vương đạo diễn?”
“Cậu tỉnh rồi?” Vương đạo đưa cho Thẩm Hoặc một chén nước.
“Cảm ơn.”
Thẩm Hoặc uống một ngụm nước, lúc này mới cảm thấy như mình đã sống lại.
“Có chuyện gì xảy ra tối qua? Tôi đã xem buổi phát sóng trực tiếp, những thứ truy đuổi theo cậu là gì vậy?”
Vương đạo nhìn cậu với vẻ dò xét, nhưng ngữ khí lại rất khẳng định.
Thẩm Hoặc lắc đầu, tỏ vẻ mình không biết đó là gì.
Vương đạo đánh giá Thẩm Hoặc từ trên xuống dưới, còn Thẩm Hoặc thì bình thản uống nước.
Thẩm Hoặc không nói sai, về những vật cậu bị truy đuổi trước đó, cậu thực sự không biết là gì.
“Vương đạo, có chuyện gì xảy ra không?”
Vương đạo xoa xoa mũi, “Không có gì, cậy hãy nghỉ ngơi cho tốt.”
Nhìn Vương đạo rời đi, Thẩm Hoặc uống cạn ly nước.
Việc đầu tiên cậu làm sau khi rời giường là đem đổi đống cống phẩm trước tranh thờ .
“Cảm ơn ngài trước đó đã nhắc nhở tôi,đợi khi trở về lần này, tôi sẽ đốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cung-phong-do-dai-de-thanh-hon-sau-do-toi-lien-hot/223944/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.